Ánh đèn thành phố lấp lánh sau màn đêm, những vệt sáng của xe cộ trên đường phố nhộn nhịp, hay dải ngân hà huyền ảo trên bầu trời sao… tất cả đều là những khoảnh khắc mà bất cứ ai đam mê nhiếp ảnh cũng muốn ghi lại.
Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên mang máy ảnh ra đường chụp đêm, hào hứng vô cùng, nhưng rồi về nhà xem lại ảnh thì ôi thôi, mờ nhòe đến phát chán! Cảm giác thất vọng ấy chắc hẳn không của riêng ai.
Sau nhiều lần thử nghiệm và cả những thất bại, tôi nhận ra một điều cốt yếu: chiếc chân máy ảnh không chỉ là một phụ kiện, mà là “người bạn” không thể thiếu để biến những cảnh đêm tưởng chừng không thể chụp thành những tác phẩm nghệ thuật sắc nét.
Cảm giác khi ảnh chụp đêm cuối cùng cũng rõ nét, ánh sáng được kiểm soát hoàn hảo, thực sự là một niềm vui khôn tả! Trong bối cảnh công nghệ phát triển như vũ bão, với những chiếc điện thoại thông minh ngày càng tích hợp nhiều tính năng chụp đêm tiên tiến hay các thuật toán chống rung AI, nhiều người có thể nghĩ rằng chân máy đã lỗi thời.
Nhưng tin tôi đi, đối với những bức ảnh phơi sáng dài thực sự, những cảnh thiếu sáng cực đoan như ở phố đi bộ Bùi Viện đêm khuya hay khi cố gắng bắt trọn khoảnh khắc pháo hoa rực rỡ, một chiếc chân máy vững chắc vẫn là chìa khóa vàng.
Nó không chỉ giúp ảnh không rung mà còn mở ra vô vàn khả năng sáng tạo mà công nghệ AI chưa thể thay thế hoàn toàn. Vậy làm thế nào để thiết lập chiếc chân máy của bạn một cách chuẩn xác, tận dụng tối đa sức mạnh của nó để tạo ra những bức ảnh đêm “đỉnh của chóp”?
Đừng lo lắng, tôi đã đúc rút được những kinh nghiệm quý báu từ vô số lần lang thang chụp ảnh đêm khắp Sài Gòn, và tôi sẽ chia sẻ tất tần tật với bạn. Hãy cùng tôi khám phá chi tiết cách làm ngay bây giờ nhé!
Bí Quyết Chọn Lựa và Chinh Phục Người Bạn Đồng Hành Bền Bỉ
Tôi vẫn thường nói với bạn bè rằng, việc chọn một chiếc chân máy ảnh không khác gì tìm một người bạn đời. Nó phải phù hợp với phong cách của bạn, đủ vững chãi để bạn tin tưởng, và quan trọng nhất là phải khiến bạn cảm thấy thoải mái khi cùng nhau khám phá thế giới.
Nhiều người mới bắt đầu thường chỉ nhìn vào giá cả, hoặc tin rằng cứ đắt tiền là tốt. Nhưng thực tế thì hoàn toàn không phải vậy. Tôi đã từng phạm sai lầm khi mua một chiếc chân máy siêu nhẹ, giá “hạt dẻ” chỉ vì nghĩ “chụp chơi thôi mà”, và rồi nhận ra nó rung lắc còn hơn cả tay tôi khi cầm máy chụp phơi sáng ở Hồ Con Rùa vào một đêm gió lớn.
Đó là bài học xương máu về tầm quan trọng của sự vững chãi và trọng lượng. Một chiếc chân máy quá nhẹ có thể dễ dàng bị gió thổi nghiêng, hoặc không chịu nổi sức nặng của bộ máy ảnh và ống kính tele lớn, dẫn đến ảnh mờ nhòe hoặc thậm chí là nguy cơ đổ vỡ thiết bị.
1.1. Chất Liệu và Độ Bền Bỉ Theo Thời Gian
Thường thì chân máy được làm từ hợp kim nhôm hoặc sợi carbon. Hợp kim nhôm thì nặng hơn một chút, nhưng giá thành phải chăng và rất bền bỉ. Sợi carbon thì nhẹ hơn đáng kể, dễ dàng mang vác đi khắp nơi, nhưng đổi lại thì giá “chát” hơn nhiều.
Cá nhân tôi, sau khi đã vác máy đi chụp khắp các khu chợ đêm sầm uất ở Sài Gòn, hay leo bộ lên những đỉnh đồi ở Đà Lạt để săn mây, tôi nhận ra sự khác biệt về trọng lượng thực sự đáng giá.
Nếu bạn là người thường xuyên di chuyển, leo trèo để tìm những góc ảnh độc đáo như tôi, thì sợi carbon chắc chắn là khoản đầu tư xứng đáng. Nó giúp giảm gánh nặng đáng kể trên vai, đặc biệt là khi phải đi bộ hàng tiếng đồng hồ.
1.2. Khả Năng Chịu Tải và Độ Cao Lý Tưởng
Đây là hai yếu tố cực kỳ quan trọng mà nhiều người hay bỏ qua. Khả năng chịu tải (load capacity) phải lớn hơn tổng trọng lượng máy ảnh, ống kính và phụ kiện đi kèm.
Đừng bao giờ chọn chân máy có khả năng chịu tải sát với trọng lượng thiết bị của bạn, hãy luôn có một khoảng “dư” nhất định để đảm bảo an toàn và độ ổn định.
Về độ cao, chân máy nên có chiều cao tối đa phù hợp với chiều cao của bạn khi đứng thẳng mà không cần cúi lưng quá nhiều, để tránh mỏi mệt khi phải canh góc chụp lâu.
Tôi từng có kinh nghiệm không hay khi chiếc chân máy của mình quá thấp, phải khom lưng hàng giờ để canh từng khoảnh khắc ở phố đi bộ Nguyễn Huệ, về đến nhà là đau lưng ê ẩm cả người.
Tiêu chí | Hợp kim nhôm | Sợi carbon |
---|---|---|
Trọng lượng | Nặng hơn | Nhẹ hơn |
Giá thành | Phải chăng | Đắt hơn |
Độ bền | Rất tốt | Cũng rất tốt, nhưng cần cẩn thận va đập mạnh |
Tính di động | Kém hơn một chút | Rất cao, lý tưởng cho du lịch |
Thiết Lập Vững Chắc Cho Mọi Góc Nhìn Độc Đáo
Sau khi đã chọn được “người bạn” chân máy ưng ý, bước tiếp theo là thiết lập nó sao cho thật vững chắc. Nghe có vẻ đơn giản, nhưng đây lại là yếu tố quyết định đến độ sắc nét của bức ảnh, đặc biệt là khi chụp phơi sáng dài.
Tôi đã chứng kiến không ít lần những nhiếp ảnh gia nghiệp dư loay hoay với chân máy bị đổ nghiêng vì không biết cách điều chỉnh đúng, hoặc ảnh bị rung nhẹ dù đã dùng chân máy vì những chi tiết nhỏ nhặt bị bỏ qua.
Nhớ lần tôi chụp cảnh bình minh trên biển Mũi Né, gió biển lồng lộng, nếu không cẩn thận và siết chặt từng khớp nối, chắc chắn bức ảnh đã không thể lung linh như bây giờ.
Cảm giác khi từng chút một điều chỉnh, cảm nhận độ vững chãi của chân máy trước khi bấm máy thật sự rất “đã”.
2.1. Đặt Chân Máy trên Địa Hình Ổn Định
Đây là nguyên tắc vàng. Hãy luôn tìm một bề mặt phẳng và vững chắc nhất có thể để đặt chân máy. Tránh đặt lên những bề mặt gồ ghề, trơn trượt hoặc có độ dốc lớn mà không có biện pháp gia cố.
Nếu phải chụp ở địa hình không bằng phẳng, hãy điều chỉnh độ dài từng chân một cách khéo léo để đảm bảo đầu chân máy luôn nằm ngang. Nhiều chân máy có tích hợp thước thủy (bubble level) để giúp bạn căn chỉnh dễ dàng hơn, đừng bỏ qua nó nhé.
Tôi thường dùng tính năng này để đảm bảo khung hình của mình không bị nghiêng, đặc biệt là khi chụp kiến trúc như nhà thờ Đức Bà hay các tòa nhà cao tầng ở quận 1, một đường chân trời bị nghiêng sẽ làm hỏng cả bức ảnh.
2.2. Mở Rộng và Khóa Chân Đúng Cách
Khi mở chân máy, hãy ưu tiên mở rộng các đoạn chân to nhất ra trước, sau đó mới đến các đoạn nhỏ hơn. Điều này giúp chân máy đạt được độ ổn định tối đa.
Luôn siết chặt tất cả các khóa trên chân máy sau khi đã điều chỉnh độ dài và góc độ mong muốn. Một khớp nối bị lỏng có thể làm toàn bộ hệ thống bị rung lắc, ảnh hưởng trực tiếp đến chất lượng ảnh.
Hãy cẩn thận kiểm tra từng khớp một, từ phần đế đến các khóa chân. Đây là thói quen mà tôi đã rèn luyện sau những lần “mất ảnh” vì sự lơ là.
Kỹ Thuật Gắn Máy Ảnh và Kiểm Soát Rung Động
Gắn máy ảnh lên chân máy không chỉ là vặn vào là xong đâu nhé. Có những kỹ thuật nhỏ nhưng lại tạo nên sự khác biệt lớn, đặc biệt là trong việc kiểm soát rung động.
Tôi đã từng mắc lỗi khi gắn máy mà không để ý đến trọng tâm, khiến máy bị “ngóc đầu” hoặc “cắm mũi” xuống một cách khó chịu. Hay việc không dùng dây bấm mềm hoặc remote khiến ảnh bị rung nhẹ ngay cả khi đã có chân máy vững chắc.
Những chi tiết nhỏ này thực sự làm nên sự khác biệt giữa một bức ảnh “tàm tạm” và một tác phẩm nghệ thuật có hồn.
3.1. Cân Bằng Trọng Tâm Máy Ảnh
Khi gắn máy ảnh lên đầu bi (ball head) hoặc đầu pan-tilt (pan-tilt head) của chân máy, hãy cố gắng điều chỉnh máy ảnh sao cho trọng tâm của nó nằm ngay phía trên tâm của chân máy.
Điều này giúp phân bổ đều trọng lượng và tăng cường độ ổn định tổng thể. Nếu bạn đang sử dụng ống kính tele dài và nặng, hãy dùng vòng gắn chân máy (tripod collar) của ống kính thay vì gắn trực tiếp thân máy vào chân máy.
Việc này giúp trọng tâm dồn vào ống kính, giảm áp lực lên ngàm máy ảnh và tăng độ cân bằng. Tôi luôn áp dụng mẹo này khi chụp chim trời ở Cần Giờ hay những khoảnh khắc thể thao tốc độ cao tại Sân vận động Thống Nhất.
3.2. Sử Dụng Các Phương Pháp Chống Rung Hiệu Quả
Ngay cả khi chân máy đã vững như bàn thạch, việc bấm nút chụp trực tiếp trên thân máy vẫn có thể tạo ra rung động nhỏ. Để loại bỏ hoàn toàn yếu tố này, hãy sử dụng dây bấm mềm (cable release), điều khiển từ xa không dây (wireless remote), hoặc chế độ hẹn giờ (timer) 2 giây trên máy ảnh.
Chế độ hẹn giờ là lựa chọn đơn giản và hiệu quả cho hầu hết các tình huống. Ngoài ra, hãy tắt chế độ chống rung quang học (VR/IS/OS) trên ống kính hoặc thân máy khi sử dụng chân máy, vì nó có thể tạo ra những rung động siêu nhỏ không mong muốn khi máy ảnh đã đứng yên.
Tối Ưu Hóa Cài Đặt Máy Ảnh Cho Nhiếp Ảnh Đêm Đỉnh Cao
Chân máy là phần cứng, còn cài đặt máy ảnh là phần mềm, cả hai phải phối hợp nhịp nhàng để tạo nên những bức ảnh đêm huyền ảo. Tôi đã dành vô số đêm lang thang khắp các con phố cổ Hà Nội hay những ngóc ngách của Hội An, thử nghiệm từng thông số để tìm ra công thức hoàn hảo.
Có những lúc tôi thấy cảnh đẹp đến ngỡ ngàng, nhưng vì chưa nắm rõ cài đặt mà bỏ lỡ khoảnh khắc vàng, về nhà chỉ còn biết tiếc hùi hụi.
4.1. Chế Độ Chụp và Khẩu Độ Lý Tưởng
Khi chụp đêm, đặc biệt là phơi sáng dài, chế độ Manual (M) là người bạn thân thiết nhất của bạn. Nó cho phép bạn kiểm soát hoàn toàn khẩu độ, tốc độ màn trập và ISO.
Khẩu độ nên được khép lại một chút (ví dụ: f/8 đến f/16) để tăng độ sâu trường ảnh và tạo hiệu ứng tia sáng đẹp mắt từ các nguồn đèn. Tuy nhiên, đừng khép quá nhỏ (ví dụ: f/22) vì có thể dẫn đến hiện tượng nhiễu xạ, làm giảm độ sắc nét của ảnh.
Tôi thường bắt đầu với f/11 khi chụp cảnh đêm thành phố để đảm bảo mọi chi tiết đều sắc nét và đèn đường có hiệu ứng ngôi sao đẹp mắt.
4.2. Tốc Độ Màn Trập và ISO Quyết Định
Tốc độ màn trập sẽ là yếu tố chính để điều chỉnh độ phơi sáng. Nó có thể kéo dài từ vài giây đến vài chục giây, thậm chí là chế độ Bulb để phơi sáng hàng phút.
Hãy thử nghiệm để tìm ra thời gian phơi sáng phù hợp với từng bối cảnh. Với ISO, hãy giữ ở mức thấp nhất có thể (thường là ISO 100 hoặc 200) để hạn chế nhiễu hạt (noise) và giữ cho bức ảnh mịn màng nhất.
Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên chụp dải ngân hà ở Mũi Dinh, phải mất hàng giờ đồng hồ để thử nghiệm các tốc độ và ISO khác nhau mới có được bức ảnh ưng ý, không nhiễu và dải sao rõ nét.
Mẹo Nhỏ Từ Kinh Nghiệm Thực Tế và Sự Kiên Trì
Nhiếp ảnh đêm không chỉ là kỹ thuật, mà còn là sự kiên nhẫn, khả năng quan sát và đôi khi là cả một chút may mắn. Tôi đã học được rất nhiều từ những lần vấp ngã và những đêm trắng lang thang.
Đôi khi, chỉ một mẹo nhỏ cũng có thể thay đổi hoàn toàn kết quả bức ảnh của bạn.
5.1. Sử Dụng Chế Độ Live View và Zoom In
Thay vì nhìn qua ống ngắm, hãy chuyển sang chế độ Live View trên màn hình máy ảnh và zoom thật kỹ vào điểm bạn muốn lấy nét. Kỹ thuật này giúp bạn lấy nét chính xác hơn rất nhiều trong điều kiện thiếu sáng.
Sau khi lấy nét, hãy chuyển ống kính sang chế độ lấy nét thủ công (Manual Focus – MF) để khóa nét, tránh trường hợp máy ảnh tự động lấy nét lại và làm mất đi độ sắc nét ban đầu.
Đây là mẹo tôi học được từ một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp khi chụp pháo hoa ở sông Sài Gòn, nơi ánh sáng thay đổi liên tục.
5.2. Đừng Ngại Thử Nghiệm và Rút Kinh Nghiệm
Nhiếp ảnh là một hành trình học hỏi không ngừng. Đừng ngại thử những cài đặt khác nhau, những góc máy mới lạ, hoặc thậm chí là những kỹ thuật bạn chưa từng nghe đến.
Mỗi bức ảnh thất bại đều là một bài học quý giá. Ghi chú lại các thông số của những bức ảnh đẹp để rút kinh nghiệm cho những lần sau. Tôi luôn mang theo một cuốn sổ nhỏ để ghi lại thông số, cảm nhận ánh sáng và thời tiết của từng địa điểm chụp, từ đó đúc rút ra công thức riêng cho mình.
Hãy cứ thoải mái sáng tạo, vì mỗi khoảnh khắc bạn ghi lại đều là duy nhất và mang đậm dấu ấn cá nhân của bạn.
Lời kết
Chụp ảnh đêm là một hành trình đầy mê hoặc, nơi bạn có thể biến những khoảnh khắc tĩnh lặng của bóng tối thành những tác phẩm nghệ thuật sống động. Chiếc chân máy không chỉ là một công cụ, mà còn là người bạn đồng hành đáng tin cậy, giúp bạn vững vàng trên con đường khám phá vẻ đẹp tiềm ẩn của thế giới về đêm.
Hãy kiên nhẫn, đam mê và không ngừng học hỏi từ mỗi cú bấm máy. Tôi tin rằng với những bí quyết đã chia sẻ, bạn sẽ sớm chinh phục được những khung hình đêm tuyệt vời, mang đậm dấu ấn cá nhân.
Thông tin hữu ích bạn nên biết
1. Luôn kiểm tra kỹ các khớp nối và khóa chân máy trước mỗi chuyến đi, đặc biệt là khi bạn di chuyển bằng xe máy hay máy bay. Một chiếc chân máy chắc chắn sẽ giúp bạn yên tâm hơn rất nhiều.
2. Vệ sinh chân máy định kỳ, đặc biệt là sau khi sử dụng ở môi trường bụi bẩn hoặc gần biển. Cát, muối và bụi bẩn có thể làm kẹt các khớp nối và giảm tuổi thọ của thiết bị.
3. Xem xét đầu tư thêm một túi đựng chân máy chất lượng tốt để bảo vệ khỏi va đập và dễ dàng mang vác. Một số túi có ngăn riêng cho các phụ kiện nhỏ.
4. Tham gia các cộng đồng nhiếp ảnh đêm tại Việt Nam như các nhóm trên Facebook hoặc forum để học hỏi kinh nghiệm từ những người đi trước và chia sẻ tác phẩm của mình. Có rất nhiều nhiếp ảnh gia tài năng sẵn sàng chia sẻ bí quyết.
5. Đừng ngại thử nghiệm với các phụ kiện như filter ND (Neutral Density) hoặc filter phân cực (CPL) để tạo ra những hiệu ứng độc đáo cho ảnh đêm của bạn, ví dụ như làm mờ chuyển động của nước hoặc giảm chói từ đèn.
Tóm tắt những điểm chính
Khi chọn chân máy, ưu tiên chất liệu (nhôm/carbon), khả năng chịu tải và độ cao phù hợp với phong cách chụp và thiết bị của bạn. Thiết lập chân máy trên địa hình ổn định, mở rộng từ chân to đến nhỏ và luôn khóa chặt tất cả các khớp nối.
Gắn máy ảnh lên chân máy cần cân bằng trọng tâm, sử dụng vòng gắn ống kính cho ống tele. Dùng dây bấm mềm hoặc hẹn giờ để chống rung. Tắt chống rung quang học khi dùng chân máy.
Chụp đêm nên dùng chế độ Manual, khẩu độ f/8-f/16, ISO thấp nhất có thể (100-200) và tốc độ màn trập tùy theo cảnh. Sử dụng Live View để lấy nét chính xác, và đừng ngừng thử nghiệm, ghi chú để rút kinh nghiệm.
Câu Hỏi Thường Gặp (FAQ) 📖
Hỏi: Điện thoại thông minh bây giờ chụp đêm “đỉnh” lắm rồi, vậy tại sao tôi vẫn cần một chiếc chân máy ảnh? Có phải nó đã lỗi thời không?
Đáp: Tôi hiểu cảm giác của bạn! Bản thân tôi cũng đã từng nghĩ như vậy, nhất là khi thấy mấy chiếc điện thoại hiện đại “hô biến” màn đêm thành bức ảnh sáng rõ.
Đúng là công nghệ AI trên điện thoại giờ siêu phàm thật, nhưng mà này, tin tôi đi, có những khoảnh khắc và mục đích chụp mà AI dù “thông minh” đến mấy cũng không thể thay thế được cái sự “ổn định” và “kiên nhẫn” của một chiếc chân máy đâu.
Nhất là khi bạn muốn phơi sáng thật dài để biến những vệt đèn xe trên đường phố Nguyễn Huệ thành dòng sông ánh sáng lung linh, hay chụp dải ngân hà huyền ảo trên bầu trời sao cần đến vài chục giây phơi sáng, hoặc bắt trọn khoảnh khắc pháo hoa bùng nổ mà không bị rung nhòe chút nào.
Điện thoại có chống rung quang học, có AI, nhưng đó vẫn là những thuật toán “bù đắp” cho sự rung lắc, chứ không phải là sự “vững chãi” tuyệt đối như khi máy ảnh được cố định trên chân máy.
Cảm giác khi tự tay tạo ra những bức ảnh siêu nét, không hạt, không rung trong điều kiện ánh sáng cực yếu, thực sự là một trải nghiệm “đã” và tự hào hơn rất nhiều so với việc chỉ bấm và để điện thoại tự xử lý đó bạn!
Chân máy không lỗi thời, nó là một công cụ giúp bạn vượt qua giới hạn của công nghệ hiện tại để vươn tới những tác phẩm nghệ thuật thực sự.
Hỏi: Với vô vàn loại chân máy trên thị trường, làm sao để chọn được “người bạn” chân máy phù hợp nhất cho việc chụp đêm đây, nhất là khi ngân sách cũng có hạn?
Đáp: Đây là câu hỏi mà không ít người đã từng “đau đầu” như tôi ngày trước khi mới bắt đầu “chơi” ảnh đêm. Kinh nghiệm xương máu của tôi là đừng bao giờ tiếc tiền cho một chiếc chân máy vững chắc, nhất là khi chụp đêm.
Yếu tố quan trọng nhất, tôi phải nhấn mạnh lại, là ĐỘ ỔN ĐỊNH. Bạn thử hình dung xem, ảnh phơi sáng vài giây mà chân máy lung lay một tí là hỏng hết! 1.
Chất liệu: Carbon fiber thì nhẹ và bền, cực kỳ phù hợp nếu bạn phải thường xuyên “rong ruổi” khắp Sài Gòn hay leo đồi núi để săn ảnh, nhưng giá thành thì hơi “chát” một chút.
Nhôm thì nặng hơn nhưng giá cả phải chăng hơn nhiều, phù hợp cho người mới bắt đầu hoặc ít di chuyển xa. Tùy túi tiền mà cân nhắc, nhưng nếu phải mang vác nhiều thì tôi nghiêng về carbon fiber hơn, vai bạn sẽ “dễ thở” hơn nhiều đấy.
2. Khả năng chịu tải: Đảm bảo chân máy chịu được trọng lượng máy ảnh và ống kính của bạn, cộng thêm một chút “dư dả” để an toàn, phòng khi bạn nâng cấp thiết bị.
Cái này quan trọng cực kỳ, không là “tiền mất tật mang” đó nha. 3. Đầu bi (ball head) hay đầu 3 chiều (pan-tilt head): Với chụp đêm, tôi thích đầu bi hơn vì nó linh hoạt, xoay chuyển góc máy nhanh gọn lẹ để bắt trọn những khoảnh khắc bất ngờ.
Nhưng nếu bạn chụp phong cảnh hay kiến trúc cần sự chính xác tuyệt đối trong việc căn chỉnh các trục thì đầu 3 chiều cũng có ưu điểm riêng. Đừng ham rẻ mà mua loại yếu, rung rinh bạn nhé!
Cứ mua một lần dùng cho đáng, đỡ phải đổi đi đổi lại mất công và lãng phí.
Hỏi: Tôi đã có chân máy rồi, nhưng làm thế nào để thiết lập nó một cách chuẩn xác nhất, để ảnh đêm của tôi không còn bị mờ nhòe nữa?
Đáp: À, đây mới là phần quan trọng nè, và cũng là “bí kíp” mà tôi đã đúc rút được sau bao lần “chật vật” chụp đêm khắp Sài Gòn đấy! Có chân máy rồi mà thiết lập không đúng cũng phí lắm.
Hồi mới tập tành, tôi cứ nghĩ dựng lên là xong, ai dè vẫn rung như thường. Sau này vỡ ra nhiều điều:
1. Tìm vị trí vững chãi: Luôn ưu tiên chọn một bề mặt phẳng, chắc chắn nhất có thể.
Tránh đặt chân máy lên những chỗ gồ ghề, trơn trượt (như vỉa hè ướt mưa) hoặc nơi có nhiều người qua lại gây rung động. Nếu ở phố đi bộ Bùi Viện đông người, tôi thường tìm một góc khuất hoặc đứng chắn nhẹ để tránh bị va phải.
2. Kéo chân từ đoạn dày nhất trước: Luôn kéo các đoạn chân từ dưới lên, bắt đầu từ đoạn dày nhất (gần thân chân máy) trước để đảm bảo độ ổn định tối đa.
Đừng kéo hết các đoạn chân ra nếu không cần thiết, càng ít đoạn kéo dài ra thì càng vững chắc hơn. 3. Cân bằng máy ảnh: Dùng bọt thủy hoặc cân bằng điện tử trên máy ảnh (nếu có) để đảm bảo máy ảnh hoàn toàn cân bằng, không bị nghiêng.
Một bức ảnh bị nghiêng nhẹ khi phơi sáng dài sẽ rất dễ nhận ra và nhìn không chuyên nghiệp chút nào. 4. Treo thêm vật nặng: Nếu có gió (như khi chụp ở cầu Thủ Thiêm) hoặc muốn tăng thêm độ ổn định, hãy treo túi máy ảnh hoặc một vật nặng vào móc dưới cột trung tâm của chân máy.
Cách này hiệu quả bất ngờ đó! 5. Dùng dây bấm mềm hoặc hẹn giờ: Tuyệt đối không bấm trực tiếp vào nút chụp trên máy ảnh khi chụp phơi sáng dài!
Ngay cả một cú chạm nhẹ cũng đủ làm rung máy. Hãy dùng dây bấm mềm (remote shutter release) hoặc chức năng hẹn giờ chụp 2-5 giây của máy ảnh. Đây là bí quyết “vàng” để loại bỏ rung động do tay gây ra, đảm bảo ảnh nét căng đến từng chi tiết nhỏ nhất.
Thực hành nhiều sẽ quen tay thôi, bạn cứ thử áp dụng những mẹo này xem sao nhé! Chắc chắn ảnh đêm của bạn sẽ “lột xác” hoàn toàn đấy.
📚 Tài liệu tham khảo
Wikipedia Encyclopedia
구글 검색 결과
구글 검색 결과
구글 검색 결과
구글 검색 결과
구글 검색 결과